Rơi nước mắt trong đám cưới người cũ

Mới ba mươi phút trước đây, tôi còn hoài nghi về quyết định của chính mình.

Đi ăn cưới bạn trai cũ cần rất nhiều sự dũng cảm, nhất là khi chỉ mấy năm qua tôi đã béo lên hơn mười lăm ký. Tuy nhiên suy đi tính lại hồi xưa yêu nhau tôi chưa từng gặp bố mẹ anh, cũng chẳng mấy khi đi chơi chung với bạn bè anh, nên cuối cùng tôi vẫn quyết định giả vờ mình rất tự tin thoải mái, ăn mặc trang điểm thật đẹp để bước vào hội trường này.

Mươi năm trước hồi mới tốt nghiệp đại học, tôi yêu anh ấy hơn một năm, hồi đó yêu nhau chẳng cãi cọ hờn giận gì mấy, anh ấy là một người yêu rất tuyệt vời, mỗi tội sau này anh ấy đã bỏ tôi mà không hề có lý do gì rõ ràng!

Đám cưới thường cũng giống nhau, theo trào lưu đang là mốt mấy năm nay ở Đài Loan, mở đầu đám cưới thường là chiếu lên cho quan khách xem hình ảnh từ nhỏ của cặp uyên ương (có một số tấm ảnh tôi đã từng xem), rồi chiếu đến bộ ảnh cưới, tôi thấy những trò ấy nhạt nhẽo và tầm thường, cho đến lúc MC tuyên bố, hôn lễ tối nay sẽ có một trò chơi dành cho quan khách.

– Hôm nay chúng ta hy vọng cô dâu chú rể có được những lời chúc mừng đặc biệt nhất của những bạn bè người thân tới dự đám cưới, chúng tôi sẽ gắp thăm để lựa chọn một số người trong số khách mời hôm nay đứng lên sân khấu, kể về mối quen biết của họ với cô dâu hoặc chú rể, rồi kể một kỷ niệm sâu sắc mà họ có với cô dâu chú rể.

Quen biết? Thôi thế là đẹp mặt rồi, quanh đây toàn người quen của cô dâu chú rể, tôi làm sao có thể tự nhận tôi là đồng nghiệp cũ, hay là bạn học hồi Tiểu học hay bạn học bất kỳ giai đoạn nào của anh? Bởi sẽ ngay lập tức bị lật tẩy. Nhưng tôi sẽ lên sân khấu nói, tôi là người yêu cũ của chú rể sao?

Cả hội trường náo nhiệt hẳn lên, nhưng sự xôn xao của họ khác hẳn sự sợ hãi của tôi, mọi người có vẻ rất thích thú với trò chơi này. Thế là suốt bữa tiệc cưới, cùng với những món ăn được dọn lên bàn tiệc, cũng lần lượt có những người quen biết, thân thiết khác nhau của cô dâu chú rể đứng lên chúc mừng hôn lễ.

Còn tôi mồ hôi lạnh chảy dầm dề. Tôi cầu xin, tôi mong đêm nay mau kết thúc trước khi tên tôi được xướng lên. Hoặc nếu nghe thấy tên tôi được xướng lên, tôi sẽ bỏ chạy!

Những người lên sân khấu, có người khóc vì hạnh phúc, có người pha trò kể kỷ niệm xấu hổ của cô dâu chú rể, nhưng nói chung đều là những câu vô hại.

Đến lúc có một phụ nữ xinh đẹp lên sân khấu, gương mặt trang điểm vừa khéo, làm nổi bật làn da tuyệt đẹp, mặc một bộ váy duyên dáng làm nổi bật đường cong đẹp của cơ thể. Chị vừa mở lời, cả hội trường bỗng dưng lặng phắc:

– Tôi là vợ cũ của chú rể! – Người phụ nữ đẹp nói.

– Chú rể là một người đàn ông tốt, tốt với tôi, tốt với cả gia đình tôi, với cả bạn bè đều sống rất tốt. Tôi nhớ nhất là việc, anh ấy thường nói với tôi, nói rằng, anh yêu em bởi vì em đẹp quá. Nhưng điều làm tôi đau khổ là bởi, chỉ sau khi cưới nhau một năm, anh ấy đã đòi li hôn, vào lúc mà tôi vẫn còn vô cùng yêu anh…

Tôi nhớ lờ mờ trong ký ức, lúc yêu tôi vào thời điểm mười năm trước, anh đúng là đã vừa li hôn vợ, nhưng tôi có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được là, vợ cũ của anh lại xinh đẹp đến thế.

Dù người phụ nữ xinh đẹp này sau đó đã lịch sự chúc mừng đôi vợ chồng mới, nhưng không khí của cả hội trường đều chùng xuống, đó đây những tiếng rì rầm bàn tán.

Chủ hôn muốn phá tan bầu không khí ngại ngùng, bèn vội vã gọi luôn tên một ai đó trong danh sách khách mời, và dưới bàn tiệc bước lên một phụ nữ rất năng động, tóc ngắn lanh lợi, bề ngoài như vẻ một lãnh đạo cao cấp của một công ty liên doanh.

– Tôi là Subrina, nếu đoán không nhầm, thì tôi là bạn gái cũ thứ hai của chú rể.

Gay cấn đây, giờ thì đến lượt tôi vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Hóa ra ngồi đây đâu phải có mỗi mình tôi là lo ngay ngáy, giờ thì tôi không sợ nữa vì không còn bị lạc lõng. Nhưng bây giờ tôi bắt đầu tò mò, không rõ chú rể đang cảm thấy thế nào. Nên tôi nhỏm lên ngó sang bàn cô dâu chú rể, nhưng thấy gương mặt anh bình tĩnh, vui vẻ. Và tôi cũng ngắm kỹ cô dâu, nếu so sánh với người vợ cũ và bạn gái cũ, thì người phụ nữ mặc áo cưới kia thua kém rất nhiều về nhan sắc và ngoại hình.

– Tôi và chú rể từng có thời gian rất mặn nồng với nhau, nhưng điều làm tôi ghi nhớ nhất là câu nói của anh ấy, anh ấy thích nhất là sự thông minh của tôi. Nhưng, tôi không hiểu lý do vì sao, hồi ấy cuối cùng anh lại bỏ tôi.

Nghe đến đây, cả hội trường không nén được ầm ĩ hết cả lên, bởi không ngờ cùng một kịch bản ấy, chú rể bỏ vợ, rồi chú rể bỏ người yêu đều cùng một kiểu. Thế thì cái đám cưới này rồi sau ra sao, liệu có hạnh phúc được như những lời chúc của khách khứa chăng?

Nghe hai khách mời nói, trong trí nhớ của tôi quay lại thưở yêu đương mười năm trước. Thấp thoáng tôi nhớ, hình như anh cũng đã thường nói với tôi một câu nói nào đó, mà giờ ngay lập tức tôi chưa thể nhớ ngay ra…

– Maria Trần! – Vào lúc tôi đang mông lung hồi tưởng, tôi nghe thấy ai gọi to tên tôi, tôi bất giác đứng dậy.

– Tôi đây! – Tôi buột mồm đáp, rồi nhận ra người gọi tên tôi không phải là ai khác, mà chính là chủ hôn. Phản ứng bản năng khiến tôi đứng đờ ra, quên mất mình đã định chạy trốn nếu bị gọi đến.

Vào lúc tôi ngại ngùng không biết nói gì về mối quan hệ giữa tôi và chú rể, bỗng chú rể đứng lên, và bước tới sân khấu.

– Tôi nghĩ, tôi cần phải nói một chút về những mối tình mà tôi đã từng trải qua! – Chú rể nói, cả hội trường lặng thinh chăm chú.

– Mười năm trước tôi lần đầu tiên cưới vợ, tôi yêu một người phụ nữ xinh đẹp, tôi nghĩ rằng, một cô gái đẹp là thứ quý giá quan trọng nhất trên đời mà tôi muốn tìm kiếm. Nhưng rồi, tôi nhận ra, nhan sắc không hề là mục tiêu đời tôi, nên tôi chọn cách là ra đi, và quyết định sẽ không bao giờ hấp tấp cưới vợ nữa, sẽ lựa chọn nửa kia của đời mình thật cẩn thận.

Khi tôi yêu Subrina, tôi thấy chuyên môn và tài năng, sự thông minh nhạy bén của cô ấy hỗ trợ tôi rất nhiều mặt, thế nhưng khi tôi nhận ra, sự giỏi giang của cô ấy trở thành áp lực dành cho tôi, tôi lại phải chọn cách là chia tay.

Sau cô ấy, tôi bị cuốn hút bởi người phụ nữ nội tâm sâu sắc và có chung sở thích, và tôi đã yêu Karen. Thế nhưng vào thời điểm đó, tôi phát hiện ra mình bị ung thư, trên đời này tất cả mọi thứ đã trở nên vô giá trị với tôi, nên tôi đã bỏ cô ấy.

Sau mấy năm trời chiến đấu với bệnh ung thư, tôi bỗng nhận ra, cái tôi cần nhất ở nửa kia chính là họ phải ở bên tôi, đừng bỏ rơi tôi. Chứ không phải là họ đẹp, họ thông minh tài giỏi, hay họ sâu sắc tâm hồn. Và thế là, tôi đã lựa chọn vợ tôi bây giờ!

Nghe tới đấy, tất cả khách mời trong tiệc cưới đều vỗ tay như sấm, tôi thấy ngay cả người vợ cũ và người yêu cũ của anh ấy đứng dưới cũng khẽ mỉm cười, như đã hiểu những gì mà anh lựa chọn.

Và giây phút ấy, không hiểu sao mắt tôi đẫm lệ, vì tôi đã nhớ ra câu anh ấy hay nói với tôi ngày xưa. Và tôi quyết định, im lặng rời khỏi hôn lễ của anh.

– Anh yêu vóc dáng mảnh mai cân đối của em biết bao!

Mười năm trước, anh ấy đã nói thế… Bây giờ làm sao tôi dám bước lên để nhắc về lời khen ngợi ấy…

P/S: Chỉ ta mới biết ta đang tìm nửa kia là ai, là người như thế nào. Nhưng nếu đã chọn, thì nhớ đặt niềm tin vào lý do  mà ta đã lựa chọn họ.

* H (nhà văn Đài Loan)

Trang Hạ dịch

Về tác giả: H là bút danh nổi tiếng nhất của một người đàn ông sống ở Đài Bắc viết văn học mạng, thường giả mình là đàn bà viết văn. Nhà văn mạng ăn khách chuyên viết tiểu thuyết tình cảm đăng dài kỳ trên trang Thời trang của Yahoo Đài Loan. Đã có các tiểu thuyết bán chạy như “Cô bồ thứ tư của anh”, “Khi tình yêu đã dừng chân phía ngoài ký ức”, “Nếu độc giả yêu tôi”, “Ngày sau, anh sẽ là ai của em?”, “Cao thủ tình trường phải biết cách”…

Đàn ông thành đạt một vợ năm bảy nhân tình

Gần đây cà phê với một người đàn ông danh giá, còn trẻ mà đã giàu, một người đàn ông tưởng đã trưởng thành mà hóa ra vẫn còn nhiều không gian để trưởng thành, tôi đã bật ra câu hỏi ấy!

Không lẽ đàn ông phải một vợ với một nắm tình nhân thì mới tự cho là mình thành đạt?

Không biết từ khi nào, bồ và thật nhiều bồ, thật nhiều gái trẻ đã trở thành tiêu chuẩn của một người đàn ông thành đạt? – Ảnh: thinkstockphotos

Vì anh ấy nói, trong câu chuyện tự kể, anh ấy hài lòng vì công việc và thu nhập, anh ấy vui vì con vừa xinh vừa giỏi, anh ấy tự hào vì như mọi đàn ông thành đạt khác có qua một cơ số bồ bịch. Và gia đình ổn định, có gái xinh mà ôm, giời đẹp thế này mà ngồi chém gió với gái già Trang Hạ và tán chuyện các em trẻ đẹp đi qua cuộc đời anh, còn gì phải phàn nàn?

Vấn đề là anh ấy nói, đàn ông mà, đến tầm này, không có em mê và không mê em nào thì chắc chắn có vấn đề về thần kinh hoặc trục trặc sinh lý.

Tôi phải hỏi lại cho kỹ, là bởi, không biết từ khi nào, bồ và thật nhiều bồ, thật nhiều gái trẻ đã trở thành tiêu chuẩn của một người đàn ông thành đạt?

1. Vì sao bạn không bỏ vợ?

Đó là câu hỏi thứ hai ngay sau đó, bởi đương nhiên, anh có thể giấu vợ lần ngoại tình đầu tiên, nhưng anh không thể giấu vợ suốt những trận ngoại tình nồng nhiệt và ầm ĩ của anh. Thành phố này rộng lớn đến thế sao? Điện thoại của anh có chức năng tự động ẩn giấu những con số và tin nhắn nhạy cảm? Hay vợ anh tự nguyện giả mù và giả điếc?

Tôi từng gặp rất nhiều đàn ông phong tình, cứ vừa gặp cô nào đã nghĩ ngay trong đầu xem có thả câu cô này làm bồ bịch một thời gian hay không. Tôi từng gặp những người mà luôn tìm cách rủ rê phụ nữ về vui vẻ bất cứ lúc nào, thậm chí một cô chạy qua đưa vé máy bay cho anh này, mà hai hôm sau đã thấy thông báo rằng “Chén rồi, em ấy trông thế mà cũng tươm lắm!”. Cũng đã gặp những người đàn ông luôn lẩn vào mỗi câu khen một câu mời mọc. Cũng gặp những người đàn ông xa lạ ngồi quán ba hoa với nhau về những người đàn bà nào đó từng lần lượt cởi quần trèo lên giường của họ.

Tôi cũng từng gặp người đàn ông, ngủ với cô nào xong thì mang bán cô ấy cho chủ chứa hoặc chủ lao động phi pháp, thậm chí hôm sau gọi điện cho cảnh sát tới tóm cô ấy. Tôi cũng từng gặp những người đàn ông thậm chí chưa ngoại tình nhưng đã tìm mọi cách lợi dụng, cửa thang máy cứ khép lại là ôm phụ nữ ngấu nghiến hôn.

Quen bất cứ cô nào, câu đầu tiên anh ấy nói là, anh có người vợ cực kỳ xinh đẹp và những đứa con ngoan ngoãn vô cùng, anh cực kỳ yêu vợ… – Ảnh: Thinkstocksphotos

Tôi từng có một anh học trò, là cao thủ ngoại tình. Quen bất cứ cô nào, câu đầu tiên anh ấy nói là, anh có người vợ cực kỳ xinh đẹp và những đứa con ngoan ngoãn vô cùng, anh cực kỳ yêu vợ. Sau đó luôn luôn mang vợ con ra tán thưởng. Và sau mỗi câu chuyện nồng nhiệt ấy, anh ấy về nhắn tin cho cô gái trẻ mới quen: “Nhưng đôi khi anh đã lặng người đi vì một giây phút đơn độc và lặng lẽ, anh nghĩ chắc em cũng đã từng có cảm giác ấy!” Vợ đẹp, con ngoan, gia đình hạnh phúc, yêu vợ đến điên cuồng, và dùng những cái đó làm mồi câu gái, những cô gái ngây thơ nghĩ, anh ấy tốt với vợ con đến thế, thì anh ấy đối với mình cũng sẽ rất thắm thiết thực lòng!

Nhưng tất cả những người đàn ông ấy đều còn o bế sĩ diện, bằng cách, luôn chưng ra vợ đẹp con khôn làm vỏ bọc cho bản thân. Bởi rất đơn giản, bản thân họ cũng ngầm cho rằng, một vợ là đủ danh giá! Sau khi đặt vợ lên ngai vàng của… vợ, họ yên tâm đi tìm những bạn tình khác.

Người đàn ông ngồi trước mặt tôi nói: “Vợ anh giỏi thế, cũng xinh đẹp đáng yêu thế, chăm chồng con như thế? Tại sao lại bỏ? Rồi chia nhà chia tài sản ư? Rồi anh lấy con bồ, năm sau anh lại bắt đầu điệp khúc… đưa vợ đi đẻ ư? Lạy hồn!”

Đàn ông giống như ngôi nhà, cả đời chỉ có cơi nới, không có xây mới!

2. Đàn bà là sự thành đạt của đàn ông?

Tôi từng được nghe một chị nhiều năm nay ở nhà bếp núc con cái và chăm bố mẹ chồng với em chồng, không đi làm, nói rằng: “Đối với chị bây giờ, thấy chồng vui vẻ, con cái hạnh phúc là chị hài lòng. Chồng con chị chính là sự thành đạt của chị!”

Bởi chị nói, giờ cho chị đi làm, chuyên môn đã lâu không đụng tới, rơi rụng hết, không theo kịp lứa trẻ. Cho chị đi ra ngoài xã hội thì ngoại hình xồ xề và giao tiếp quen biết cũng kém, không tháo vát thì chỉ làm công ăn đong. Chi bằng quẩn quanh trong bếp, coi chồng con là sự nghiệp đời mình.

Ngược lại, nếu một người đàn ông ở nhà chăm sóc gia đình, anh ấy lại không cho rằng vợ và con là sự thành đạt của mình. Mà nghĩ đó là gánh nặng đã níu chân anh. Thật khác hẳn phụ nữ!

Tôi chưa bao giờ gặp một người đàn ông coi vợ con chính là sự thành đạt của anh ta. Nhất là những người đàn ông ngoại tình đã nhắc ở trên, họ coi vợ con là tài sản, là một thứ giá trị mà anh ấy đã có được. Giờ anh ấy đi tìm kiếm tiếp những giá trị khác.

Thế nhưng, những người phụ nữ mà người đàn ông kiếm được ở ngoài cuộc hôn nhân ấy, có phải là thứ đánh dấu sự thành đạt của người đàn ông hay không? Hay chỉ có đàn ông nghĩ thế?

Tôi cho rằng, ngoại tình có thể là sự thành công của thứ tình yêu và tình dục của thời điểm hậu hôn nhân. Nhưng lại là sự thất bại của người đàn ông.

Vì anh đã không dám cưới người anh đang yêu. Và anh lại không yêu người anh đã cưới. Hẳn nhiên rồi, nếu không, ai dắt kẻ thứ ba chen vào giữa hôn thú của người đàn ông?

Nếu hôn nhân là một cuộc yêu thành công, nó phải đảm bảo được sự thành công của cả hai, trong tình cảm, trong tình dục, trong các mối quan hệ, giúp cả hai đều đạt được thành công trong sự nghiệp, như thế mới có thể gọi là hôn nhân thành công. Khi không đạt được một thứ trong đó, phải đi tìm kiếm ở nơi khác, thì hôn nhân ấy có được gọi là thành công hay không?

Tôi không tin một người đàn ông thành đạt là người ôm bồ chân dài xinh đẹp và giấu sau lưng người vợ đầu bù tóc rối. Tôi cho rằng thực ra, người vợ mới là hình ảnh sự thành đạt của ông chồng!

Mà không phải ngoại tình chính là sự thất bại tạm thời của những cuộc hôn nhân hay sao? Giả dụ một ngày đẹp trời, vợ anh sẽ quay sang anh nói, anh yêu ơi, em cũng nghĩ và làm y như anh. Nên em đã có trong tay một danh sách giai bao suốt ngần ấy năm qua. Thì người đàn ông thành đạt nghĩ gì?

Bỗng dưng tôi nhớ đến người đàn ông mà một cô đưa vé máy bay cũng không thoát khỏi tay ông ấy. Biết đâu bà vợ ông, cũng đã có những cuộc phiêu lưu nhỏ bé với những anh chàng nhỏ bé, đưa gas, ghi số công-tơ nước, thu tiền điện nước v.v…

Bởi một lẽ đơn giản, đàn bà cũng vô số cơ hội sa ngã còn hơn đàn ông. Họ cũng có những thứ rất con người, y hệt đàn ông. Một khi họ đã yên tâm đặt ông chồng lên ngai vàng của… chồng!

Rồi phát hiện ra, ông ấy đã lẻn khỏi vai trò, và đi cua gái từ bao giờ…

Trang Hạ

Nhà văn Trang Hạ: “Quà Noel nên là một cuốn sách”

http://tuoitre.vn/Ao-trang/525963/%E2%80%9CQua-Noel-nen-la-mot-cuon-sach%E2%80%9D.html

Bên ngoài tác phẩm

Nhà văn Trang Hạ:

“Quà Noel nên là một cuốn sách”

AT – Nhà văn – nhà báo Trang Hạ tốt nghiệp Trường đại học Sư phạm Ngoại ngữ Hà Nội, khoa tiếng Trung, năm 1996.

Trang Hạ từng là một cây bút viết truyện ngắn nổi đình đám của hội bút “Hương đầu mùa” báo Hoa Học Trò thập niên 1990. Chị từng đoạt giải thưởng Tác phẩm tuổi xanh 1993, Văn học Tuổi hai mươi 1995. Các tác phẩm của chị: Những đốm lửa trên vịnh Tây Tử, Chuyện kể dưới ngọn đèn đường, Đàn bà ba mươi… Dịch truyện tiếng Trung: Xin lỗi em chỉ là con đĩ, Mẹ điên…

Bài đăng báo lần đầu tiên của chị là tản văn trên tập san Áo Trắng. Kỷ niệm của chị về tản văn đó?

– Nhà văn Trang Hạ: Năm 17 tuổi, mình được đăng tản văn Tiếng mưa trên Áo Trắng số tháng 7-1992, đó là bài viết đầu tiên của mình được đăng báo, chừng 700 chữ. Trước đó, mình đã gửi nhiều bản thảo cho mọi tờ báo tuổi học trò như Mực Tím, Hoa Học Trò, Tuổi Xanh… nhưng đều không đủ chất lượng để các báo sử dụng. Thậm chí mình còn sáng tác nhiều bài hát, nhiều thơ, kịch nói, chụp ảnh phong cảnh dự thi… gửi đi khắp nơi mà chưa từng được hồi âm một kết quả nào. Nên tờ Áo Trắng hiếm hoi mua được ở Hà Nội khi đó trở thành tờ báo quý báu nhất đời mình.

Bền bỉ gửi bài mãi và không ngừng sáng tác là hai việc rất quan trọng, giúp một cô học trò viết nghiệp dư 17 tuổi trở thành một người viết chuyên nghiệp như mình hôm nay.

* Trang Hạ của thuở “Hương đầu mùa” và “Gia đình Áo Trắng” với Trang Hạ ngày hôm nay có gì khác biệt?

– Mới cầm bút, ai cũng viết tràn đầy cảm xúc ngọt ngào lãng mạn. Sau khi cạn cảm xúc, chúng ta thường bế tắc. Giai đoạn viết bằng tâm tưởng và xúc cảm đó trong thời “Hương đầu mùa”, “Gia đình Áo Trắng” giúp mình chinh phục được đông đảo độc giả tuổi học trò, lứa 18-20. Nhưng khi Trang Hạ đi quá tuổi 20, sự hoài nghi và bế tắc trong sáng tác khiến mình chững lại mất 7-8 năm, hoàn toàn không viết gì.

Bây giờ, Trang Hạ viết văn không hư cấu như ngày xưa nữa. Mà ngược lại, viết những trải nghiệm thật, góc nhìn trực diện với cuộc sống thật. Nhưng hình như càng viết “đời hơn”, mình càng có nhiều độc giả quan tâm hơn. Những góc nhìn trần trụi chua chát nhưng lại thực tế khiến độc giả thích đọc Trang Hạ hơn đọc những trang văn thơ mộng ngày xưa.

* Chị có viết về Giáng sinh không? Tác phẩm nào viết về Giáng sinh khiến chị nhớ nhất?

– Mình không quan tâm tới Giáng sinh hay bất kỳ lễ lạt kỷ niệm nào quanh năm. Vì mỗi sáng sớm ngủ dậy, sau khi làm hết những việc lặt vặt trong gia đình, ngồi vào bàn viết với tách cà phê nóng, mình lại thấy vui sướng vì có thời gian để đọc sách và để viết văn, như bắt đầu dự một lễ hội vui vẻ trong tâm hồn mình. Y như trong tình yêu, ngày nào cũng có thể là bắt đầu một tình yêu mới, hay chia tay người yêu đã không còn yêu, mà không cần nhân danh một thánh lễ nào.

Nhưng nếu Giáng sinh là cái cớ để bạn trẻ hi vọng vào tình yêu, niềm vui sướng, những quà tặng nhân gian, thì mình chỉ cho bạn một điều này nhé: Hãy mua tặng bản thân bạn một cuốn sách vào dịp Noel. Hoặc mua tặng bạn bè. Đó là thứ quà duy nhất không mất giá, mà sau mỗi năm nhìn lại, bạn sẽ lại thấy món quà năm cũ ấy đến năm nay lại đáng giá hơn!

* Đọc truyện của chị, có thể thấy chị là một phụ nữ viết về chính giới mình. Điều gì thôi thúc chị nhất khi viết về thế giới “rất đàn bà” ấy?

– Ở Việt Nam chưa xuất hiện nhà văn nữ viết về tâm lý phụ nữ. Thường nhà văn sẽ quan tâm tới tác phẩm truyện ngắn, tiểu thuyết. Còn những tạp bút, tản văn, chuyên đề tâm lý tình yêu hôn nhân gia đình, ly hôn, mất trinh, nuôi con… không được người Việt Nam liệt vào tác phẩm dạng văn học. Nhiều nhà văn và nhà phê bình văn học còn cho rằng viết tạp bút sẽ làm hại danh tiếng của nhà văn. Còn mình, thì mình tin rằng những tản văn “đàn bà đích thực” sẽ xây dựng được thương hiệu văn chương độc đáo của riêng Trang Hạ.

Nhiều người gọi Trang Hạ là nhà văn nữ, nhiều người lại gọi Trang Hạ là nhà báo. Cả hai cách gọi đó đều đúng. Chính xác hơn, có lẽ phải gọi là nhà văn chuyên mục tạp chí (Columnist) và nhà văn viết về mối quan hệ hai giới nam và nữ (chứ không phải viết về… quan hệ nam nữ, gọi lịch sự là sex).

* Đàn bà ba mươi là cột mốc nào của chị?

– Mình dự định dành năm năm đời mình cho đề tài phụ nữ, là giai đoạn 2008-2013. Đàn bà ba mươi là cuốn đầu tiên, với mục đích để phụ nữ không sợ tuổi tác, tự tin vào vẻ đẹp trưởng thành của bản thân. Bản thân mình tin rằng những quan điểm mình đưa ra sẽ được độc giả nữ ủng hộ, nhưng cũng không ngờ rằng sự ảnh hưởng sâu sắc và rộng đến thế của tác phẩm này. Sau cuốn sách đó, mình có xuất bản thêm sáu cuốn tạp bút và tiểu thuyết nữa về phụ nữ, cũng đều được độc giả đón nhận.

Thời gian sắp tới, mình sẽ quan tâm đến vấn đề người già và các giá trị nhân văn trong xã hội. Nên nhiều người hỏi Trang Hạ, liệu sau Đàn bà 30 sẽ có Đàn bà 40-50 chứ? Mình trả lời: “Không, sẽ là cuốn sách… đàn bà 70 yêu mình hơn cả hồi 17”!

* Chị được xem là người tiên phong cho dòng văn học mạng. Văn học mạng có điều gì cuốn hút chị đến vậy?

– Nhiều người cho rằng Trang Hạ là người tiên phong mang văn học “Ngôn tình” vào Việt Nam. Cũng có nhiều người cho biết, họ thật sự quan tâm tới văn học mạng từ khi đọc Trang Hạ. Riêng mình thì cho rằng mọi sự tấn phong đều chẳng quan trọng với mình. Những gì được đám đông chấp nhận hẳn đều có lý của nó, dù Trang Hạ có tác động hoặc thúc đẩy hay không.

Nói đơn giản thôi, dòng tiểu thuyết tình dục của đàn ông đồng tính rất thịnh hành ở châu Á, nhưng nếu Trang Hạ có mang nó vào Việt Nam tung hô, đi ngược lại các giá trị nhân sinh ở Việt Nam thì chắc cũng chẳng độc giả nào ủng hộ.

* Xin cảm ơn chị.

DƯƠNG HẰNG (thực hiện)

Đám cưới người yêu cũ

Tôi hiếm khi thấy có ai mạnh dạn tự đi gửi thiếp cưới mời người yêu cũ đến dự hôn lễ của mình. Nhiều người chỉ bắn tiếng, hoặc gửi thiệp cho phải phép, chẳng mong người yêu cũ ló mặt ra trong đám cưới.

 

Thậm chí, cả nhóm bạn chơi chung, tất cả đã nhận thiệp hồng của cô dâu từ lâu, chỉ nhõn một anh bạn không nhận được tín hiệu gì từ người ấy, bởi vì ai cũng biết, hai người bạn ấy ngày xưa từng có thời gian yêu nhau. Đã chia tay lâu lắm rồi.

Mà mấy người chia tay người yêu, còn quay trở lại thành bạn bè thân mật như ngày ban đầu nữa?

Nhóm bạn ở trường cũ ngày xưa của tôi còn có chuyện hài hước hơn. Nàng sau khi chia tay mối tình đầu, chỉ ba tháng sau, nàng đã gửi thiếp cưới cho tất cả mọi người, một đám cưới chớp nhoáng với một người đàn ông chẳng ai biết là ai. Và nàng đàng hoàng nhờ người trao thiếp cưới tới anh người yêu cũ, như thể một lời tuyên bố: “Không có anh, tôi đã có khối thứ hay ho hơn. Xem này!”

Ấy thế mà, chàng còn cưới vợ trước nàng vài ngày! Như thể cũng muốn đáp trả lại người yêu cũ: “Anh không cưới em là cũng có lý do đấy, người ạ!”

Tôi thấy thấp thỏm cho hai nửa kia, của hai nửa trái tim đã tách rời nhau từ một tình yêu. Những “người mới” đến trong đời của “người cũ” có chắc không phải là kẻ thế chân, hoặc là giải pháp tình thế, hay họ cũng đã thực sự may mắn vì “kẻ cũ” ra đi nên họ mới có cơ hội trở thành chồng – vợ của người mà họ đã yêu thầm bao năm?

Nhà bên có anh bạn còn hài hước hơn, trong hai năm qua, anh ấy nhận được khoảng năm sáu chiếc thiệp cưới của các cô người yêu cũ. Các cô phấn khởi lấy chồng, còn anh bạn thở dài bảo, số anh thật là đắt hàng, cứ yêu phải cô nào là cô ấy đi lấy chồng! Cho đến một hôm, anh ấy còn nhận được cả thiếp cưới của vợ cũ. Người vợ cũ của anh rốt cuộc rồi cũng đi lấy chồng, anh bạn ngậm ngùi thanh minh: Đúng là từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ, chỉ tại ta là con cá voi kềnh càng!

Gần nhà cũ của tôi có gia đình, về sống với nhau từ hồi còn trẻ, chẳng cưới xin gì. Mỗi bận hết tiền, vợ lại chửi chồng như hát hay. Rồi mỗi khi say, anh chồng lại lôi vợ ra tẩn như tập đấm bốc. Cả xóm náo loạn hết cả lên. Hàng xóm đã quen rồi, chẳng ai can. Chỉ có một hôm, anh bán than tổ ong đi qua thấy bất nhẫn quá, để xe cạnh tường, vào lôi cô vợ ra, rồi bảo với anh chồng mày là đàn ông mà mày đánh đàn bà như thế mày không thấy nhục à? Mày thử đánh tao xem nào!

Thấy anh bán than tổ ong lùn nhưng vạm vỡ, tay to như chân, ông chồng gầy nhẳng kia không dám động đậy gì, cứ thế nhìn theo cô vợ hờ ôm quần áo theo người đàn ông đen nhẻm mặc quần áo bộ đội, đi ra khỏi ngõ, ngồi lên chiếc xe nhọ nhem, rồi không lần nào về.

Đám cưới cô vợ ấy với anh bán than, cái đám cưới mà cả đời anh đã không mang lại được cho cô gái kia, nghe mọi người kể, anh chồng đứng từ xa nhìn theo, chảy nước mắt, dù chẳng ai đánh anh ta.

Có những thứ ta chẳng bao giờ nghĩ rằng quý giá. Kể cả lúc ta đánh mất. Cho đến lúc, ta nhìn thấy những điều ấy đi qua ta vĩnh viễn, như đi qua quá khứ.

Những người yêu cũ mà bạn từng yêu ngày ấy, bây giờ đã lấy vợ chưa?

Gái trinh: Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng đàn ông trước khi dùng! (Phần 2)

Gái trinh: Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng đàn ông trước khi dùng! (Phần 2)

Phần 2: Nếu em đã lên giường với anh!

Thì tụt xuống khỏi giường, anh vẫn là anh, còn em đã là một người đàn bà.

Phần 1: Nếu em không lên giường với anh


Sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như, tôi đã gặp không ít cô gái trẻ vì đã trao thân cho người yêu, nên về sau chấp nhận lấy “người đàn ông đầu tiên” ấy làm chồng, dù từ lần đầu tiên ấy cho đến đám cưới, cô phát hiện ra bao nhiêu những điều không ổn chút nào ở người chồng tương lai. Trên báo mạng, không khó để đọc được tâm sự kiểu như, đã trót trao thân cho người yêu, giờ anh ấy bỏ em, em biết làm thế nào?

Nhưng tôi hình như chưa gặp một anh đàn ông nào, nhằng nhẵng bám theo một cô gái và nằng nặc đòi, vì anh đã ngủ với em lần đầu tiên, vì anh đã biến em thành đàn bà, nên kiểu gì em cũng phải lấy anh làm chồng, anh xin em đấy! Em mà không lấy anh là chẳng còn cô nào thèm lấy anh nữa!!!

Vì thế nên tôi viết tạp văn này. Tôi chỉ muốn nói rằng:

Bạn có phải là người con gái đã bị màng trinh bắt cóc hay không? Và vì thế, bạn mang cả cuộc đời và hạnh phúc tương lai ra để chuộc?

  1. – Vì em đã dễ dãi với anh, nên em cũng dễ với thằng khác!

Một logic tuyệt vời mà đầu đàn ông có thể nghĩ ra. Không giấu gì bạn, tôi cũng nghĩ đúng y như thế đấy!

Nhưng vấn đề chỉ nằm ở chỗ: Anh ấy không bao giờ nói câu này trước khi đưa bạn lên giường! Anh ấy không bao giờ cảnh báo bạn rằng: Lên giường = dễ dãi!

Khi yêu, anh ấy chỉ dạy bạn làm phép toán dễ thương thế này:

Yêu = Dâng hiến!

Làm tình = Yêu!

Yêu = Lên giường!

Lên giường = Yêu thật lòng!

Còn trinh = Tự tin lên giường với anh ấy!

Lên giường = Sẽ được yêu nhiều hơn!

Thế mà sau lần đầu tiên ngọt ngào, thì hằng đẳng thức đáng nhớ của người tình đầu đã được sửa thành:

Lên giường = Dễ dãi!

Lên giường với anh một lần = Đã hoặc sẽ nhiều lần với nhiều đàn ông!

Nếu bạn lần ấy có dấu hiệu trinh tiết thì:

Đã mất trinh = Sẽ lăng nhăng với thằng khác!

Nếu bạn không thể hiện được dấu hiệu mà anh ấy cho là của trinh tiết:

Đã mất trinh = Lừa dối, đĩ điếm, qua tay bao thằng v.v…

Tôi nghĩ rằng sự tráo trở của những đẳng thức ấy đã nói rõ rằng, ai mới là kẻ lừa dối, đĩ điếm. Nếu anh ấy trình bày bài toán của mình ngay từ đầu, với lập luận “Lên giường = Dễ dãi”, tôi tin không bao giờ có bất kỳ một cô gái tự trọng nào đồng ý lên giường với anh ấy.

Người xưa có câu rằng, chớ đánh phụ nữ dù chỉ bằng một cành hoa. Tôi hiểu câu nói ấy như sau: bởi khỏi cần đánh, chỉ một câu nói cũng có thể khiến cô ấy đau đớn suốt cả cuộc đời rồi còn gì!

Khoảnh khắc sau yêu cần sự tinh tế và tế nhị vô chừng của cả hai tình nhân. Giá như những khoảnh khắc ấy không thành sẹo trong đời người đàn bà, chỉ vì một chữ trinh “chẳng cầm cho khéo, lại giày cho tan!”

  1. – Anh không thấy dấu vết gì cả. Chắc chắn em đã ngủ với ai rồi!

Kịch bản có thể khác đôi chút. Chàng trai sẽ viện một số lý do khác:

– Vì anh thấy “ra vào” rất dễ dàng, chắc em đã từng nhiều lần cùng người khác!

– Vì anh thấy em không bị đau, chắc em không phải lần đầu tiên!

– Vì anh thấy “chỗ đó” của em bị thâm, thấy em “khởi động” quá nhanh có vẻ thành thạo, vì thấy em thế này thế kia… Nên chắc chắn em đã…

Những câu nói đó chỉ mang một thông điệp duy nhất và giống nhau: Khẳng định bạn không còn trinh. Khẳng định anh ta đúng. Khẳng định anh ta là kẻ bị thiệt hại, nghĩa là bạn là thủ phạm, chứ còn ai nữa? Nhưng một lớp nghĩa nữa, thì là: Anh ấy đang muốn tặng cho bạn cảm giác nhục nhã.

Khi người đàn ông tự phong cho anh ta là chuyên gia về trinh tiết, để khẳng định, bạn đã chẳng phải là trinh nữ như bạn vẫn tưởng, thì điều ấy nghĩa là gì?

Nghĩa là, người con gái chẳng xứng đáng với anh ta? Tôi không hiểu vì sao lại có những người đàn ông cứ tự cho rằng, chỉ có gái trinh mới xứng đáng được ngủ với anh ta! Thế anh ta là ai? Quốc vương Ả rập trong Nghìn lẽ một đêm xưa, chuyên săn gái 13 tuổi? Hay là một tay đế vương ở Afghanistan, nơi mà gái mất trinh sẽ bị giết, còn gái dám từ hôn sẽ bị chặt đầu? Hay anh ta là triệu phú đô-la và tài tử Hollywood có quyền lựa người yêu giữa triệu cô gái trẻ hâm mộ xin chết? Hay sự thật anh chỉ là một người thanh niên bình thường, càu nhàu khi đổ xăng bị nhập nhèm vài nghìn, sáng vẫn lười đánh răng, bên trong quần dài áo sơ mi lại là một bộ lót ngả màu?

Vì sao anh ta cho rằng chỉ gái trinh thì mới xứng đáng với anh ta và tình yêu của anh ta? Vậy tại sao ngay trong lần đầu tiên gặp bạn, cưa bạn, hò hẹn với bạn, anh ta không đặt yêu cầu đó lên đầu tiên, không nói luôn là, tôi chỉ hẹn hò với gái trinh? Để cả hai đỡ rách việc và đỡ mất thời gian?

Vì, nếu anh ta nói thế, anh ta chẳng bao giờ đưa được bạn lên giường. Kể cả gái trinh thực sự, khi nghe một người con trai nói đang đi tìm gái trinh, chỉ gái trinh mới yêu, tôi tin cô gái trinh đó cũng không ngu dại gì mà đâm đầu vào mối ấy!

Nên anh ta không nói thế. Nhưng nếu đã không sòng phẳng và rõ ràng ngay từ đầu như thế, thì sau khi sự đã rồi, người con trai, à không, khi đó đã thành người đàn ông thành thục sex, nói thế với bạn để làm gì? Ngoài mục đích rũ bỏ trách nhiệm và cảm giác cần có trách nhiệm trước hành vi sex của bản thân mình?

Nhất là, cho dù không nói ngay từ đầu, nhưng trước khi cùng nhau, hai người đã có biết bao nhiêu thời gian để tâm sự? Tình yêu đâu phải là mối quan hệ “tình một đêm” mà thời gian từ quen đến lột đồ chỉ tính bằng giờ, không lúc nào kịp nói về nỗi băn khoăn trinh tiết của chàng?

Cô gái ở đầu bài viết thậm chí, sau đám ăn hỏi, vẫn bị chàng trai viện cớ “không còn trinh” để thóa mạ và rũ áo ra đi. Khi ấy, bao nhiêu tình yêu và tình nghĩa, tự trọng, thể diện đều ở đằng sau hết, đều không quan trọng bằng một… cú thúc nửa người dưới có cảm giác lạ của chàng!

Bạn có biết tôi đã khuyên cô ấy điều gì không?

Tôi nói rằng, em hãy dắt tay anh ta mang về trả lại cho mẹ anh dạy dỗ! Với một người con trai như thế, anh ta đang kiếm cớ để được ngủ với bạn miễn phí, vừa được mắng nhiếc bạn và khinh bỉ bạn nữa. Và bởi đang kiếm cớ, nên cớ nào họ cũng kiếm được. Chẳng vịn lẽ này thì vin cảm giác khác, miễn sao nói xong thì anh ta đạt được mục đích, là… dông thẳng!

Còn những người con trai đàng hoàng và có tự trọng, và yêu bạn, tôi tin rằng họ sẽ trân trọng tất cả những gì bạn có và những gì bạn dành cho họ. Họ sẽ không bao giờ đòi hỏi thứ bạn không có, hoặc thứ bản thân họ cũng không hề có!

Tôi không cổ vũ bạn coi thường trinh tiết, tôi càng không cổ vũ bạn coi thường đàn ông. Tôi chỉ muốn nói rằng, bạn hãy yêu lấy bản thân mình trước khi nghĩ đến tất cả những giá trị khác trên đời, bởi vì bạn xứng đáng với hạnh phúc. Và, đừng để màng trinh bắt cóc hạnh phúc của bạn, bằng cách, đừng giành bản thân bạn làm món quà từ thiện cho người đàn ông nào.

Tôi từng trải qua cảm giác ấy. Sau mười mấy năm nhìn lại, tôi hiểu rằng, có một thứ đã giúp tôi hạnh phúc. Đó không phải chỉ vì người đàn ông của “lần đầu tiên” sau này đã trở thành chồng tôi, mà là:

Sau lần đầu tiên ấy, tôi đã không ruồng rẫy bản thân! Không phó mặc bản thân mình cho số phận, không cho rằng mình mất đi giá trị. Càng không vì đã mất trinh mà quan hệ vô tội vạ với anh ấy, hoặc quan hệ bừa bãi với nhiều người khác nữa! Chỉ vì tôi không muốn trở thành một người phụ nữ mà chính bản thân tôi cũng ghét bỏ!

Có lẽ, nhận ra rằng phải yêu thương trân trọng lấy những gì của chính mình, là lý do khiến người con gái hoang mang năm xưa trong tôi trở thành người đàn bà thực sự. Chứ ta không trở thành đàn bà chỉ vì đã lên giường với đàn ông.

Trang Hạ

http://www.dep.com.vn/Cookies-tra-chieu/Phan-2-Neu-em-da-len-giuong-voi-anh/19513.dep

Cáo non và gái già

1. Nàng cáo tinh ranh và đẹp, trẻ nữa, tất nhiên. Gái già công sở thì lại thường khôn ngoan và tinh ý dã man! Ngay từ lúc tuyển dụng, gái già đã đắn đo nói với nàng cáo trẻ:

– Em rất mạnh mẽ và ấn tượng trong việc thể hiện bản thân. Nhưng chị muốn lập một giao kèo với em, trước khi nhận em vào làm ở công ty này! Đó là, không được vô cớ bỏ cài nút áo trên cùng! Và không đi giày đế cao tới 11 phân như thế, công việc phải chạy đi chạy lại nhiều, em biết mà!

Cáo non nhoẻn cười tự tin. Ngày đầu tiên đi làm, quả nhiên nàng đã không bỏ qua bất kỳ nút áo nào, chỉ bởi, nàng mặc bộ váy liền màu đen đoan trang, cổ tròn chẳng có hột nút nào, nhưng để nguyên cánh tay trần gợi cảm. Và đôi chân thon thả mang tất lụa màu da kín đáo lộ ra dưới gấu váy khéo léo còn hấp dẫn hơn tất thảy những màu sắc lòe loẹt khêu gợi nào khác.

Nàng tự tin tới mức, không giấu giếm đây chỉ là bộ trang phục công sở mùa thu năm trước. Chẳng qua, nàng cáo đã tinh tế bỏ cái thắt lưng vải đồng màu cứng nhắc và quá đơn điệu đi, để thay bằng một chiếc thắt lưng da nhỏ màu đỏ cực kỳ duyên dáng và đúng thời trang. Phụ nữ mà, chỉ cần biết khéo léo phối màu một chút, thay đổi một chút phụ kiện, bộ cánh năm ngoái đã nổi bật lên thành đóa hoa rực rỡ công sở của năm nay.

Chỉ bằng câu chuyện xoay quanh bộ váy áo duyên dáng và lý do “chuẩn không cần chỉnh” để lựa chọn trang phục ở văn phòng mới, chỉ trong vòng hơn một tiếng buổi sáng đầu tiên đi làm, nàng cáo đã kết thân được ngay với tất cả những chị đồng nghiệp trong văn phòng. Trừ gái già!

2. Gái già ngồi ở phòng đối diện, một mình, tiện nghi và quyền lực. Gái già có vẻ hơi bất an. Bởi màu đen từ đầu xuống chân vốn là thương hiệu độc quyền của gái già ở công ty này. Những bộ vest nghiêm nghị và sức mạnh toát lên từ bộ trang phục đen là một thứ làm gái già thêm bản lĩnh, khi đối diện với những đối thủ cạnh tranh toàn đàn ông, đang nhòm ngó những thương vụ của gái già. Cũng làm gái già thêm cứng cỏi và uy thế rõ trước những nhân viên công ty.

Thế mà, chỉ một cái thắt lưng da màu đỏ mảnh mai của cô nhân viên mới, bỗng nhiên gái già cảm thấy xốn xang con mắt. Như thể, trong cả một ngày dài bận rộn, bỗng nhiên lật ra trong đống thư từ công văn có một tấm bưu thiếp của ai đó đi du lịch gửi tới cho mình, hình ảnh một miền đất mới, thoáng chốc tươi mát bất ngờ và bâng khuâng vì những gì đó đẹp đẽ mới mẻ hình như vẫn ở ngay rất gần bên ta.

3. Có người từng nói, phụ nữ mặc trang phục công sở là quần và áo sơ-mi, thường là những người tháo vát quyết đoán, nhưng dễ xung đột với đồng nghiệp. Còn phụ nữ duyên dáng trong bộ váy công sở mới thực sự là người phụ nữ tự tin vào sức mạnh mềm mại của giới tính, quan hệ với đồng nghiệp cực tốt, và sẵn sàng nghênh đón thách thức của nghề nghiệp. Nên một bộ váy công sở duyên dáng mới đích thực là một sức mạnh của người phụ nữ, được bao bọc bởi thời trang và hiểu biết.

Một tháng trôi qua, đủ để nàng cáo non trình diễn hai chục bộ váy công sở quyến rũ, hợp dáng, trẻ trung. Và gái già vẫn ngồi phòng mình, vẫn mỗi sáng khoác quần vải đen và áo sơ mi cùng kiểu, đẹp và cắt may khéo nhưng vẫn không giấu được vẻ lặng lẽ của thứ màu sắc cá tính một cách buồn rầu.

Người đàn ông thứ năm đã chia tay gái già với câu nói, mà không biết nếu viết thì nên kết thúc bằng dấu hỏi hay dấu chấm than:

– Em có thể học cách yêu lấy bản thân mình trước khi yêu công việc, được không.

Yêu bản thân là gì? Không phải phụ nữ hiện đại bị buộc phải chạy theo cái nhu cầu điên rồ của xã hội này, là phải khẳng định bản thân tài giỏi, phải kiếm được tiền để sống một cuộc sống độc lập, phải thành đạt để không phải ăn bám đàn ông sao? Khi đã xác định mục tiêu ấy, ngoài công việc thành đạt ra, điều gì quan trọng hơn, trước khi ta đến với tình yêu?

Kể cả sau khi ta đã rời khỏi tình yêu?

4. Sau cuộc họp công ty, phòng kinh doanh nhất trí bầu nàng cáo non làm trưởng dự án thử nghiệm sản phẩm dịch vụ mới tới khách hàng. Vì dự án có nội dung khá quan trọng là kết nối truyền thông và cải thiện hình ảnh thương hiệu thông qua sản phẩm dịch vụ mới, còn nàng cáo lại quá dầy kinh nghiệm, khi nàng vốn nhảy việc từ một công ty PR.

Sau cuộc họp, gái già gọi cáo non sang phòng, hỏi bâng quơ:

– Tủ đồ của em đã được trình diễn hết chưa?

Nàng cáo mỉm cười và tự tin:

– Em tin các chị trong phòng chọn em không phải vì em mặc đẹp! Mà là vì công việc. Chính chị cũng tán thành việc để em thử đảm nhận dự án này mà!

Gái già mỉm cười lạnh nhạt:

– Vì em vẫn luôn thể hiện mình rất tốt, đúng không? Nhưng, từ khi em vào làm, chị thấy ngày nào công ty cũng có thêm một vài người mặc váy mới tới công sở. Lôi kéo đồng sự bằng vẻ bề ngoài có vẻ không bền, em nhỉ?

Cáo non cắn môi bối rối, rồi quả quyết:

– Chị có nghĩ rằng, chỉ cần thay góc nhìn khác, mọi vấn đề của chị sẽ được giải quyết?

Gái già cười, miệng cực tươi nhưng mắt sắc lạnh:

– Chị có vấn đề gì sao? Mà sao bản thân chị không nhận ra?

Cáo non tiến tới, nói:

– Xin phép chị!

Cáo non sửa lại chiếc khăn lụa đang thắt gọn ngay ngắn giữa cổ áo gái già, như vị trí cái nơ trên cổ một cô bồi bàn. Cáo non kết lại nút khăn và kéo lệch sang bên, duyên dáng theo cách quàng khăn của một nàng tiếp viên hàng không.

– Chị rất tuyệt vời! Nhưng chỉ soi gương nhiều hơn một chút thôi, thay bằng soi vào màn hình máy tính, chị sẽ còn rạng rỡ hơn vô cùng! Có điều, chị có sẵn sàng để chia tay với thói quen tẻ nhạt nào đó hay không!

Lần đầu tiên, gái già chớp mắt nhiều đến thế trước mặt cáo non. Ngón tay cáo già đặt lên chiếc khăn lụa trên cổ áo, một cách lạ lẫm!

Cáo non ra khỏi phòng gái già, kín đáo nắm tay hét “Yeah!” nho nhỏ! Nàng quay về bàn máy tính của mình, ghim ngay lên bàn mình mẩu giấy nhỏ:

“Cảm ơn Đẹp!”

Cáo non đính nó lên cạnh câu châm ngôn tự dặn mình trong ngày đầu tiên đi làm:

“Vì phụ nữ tài giỏi là người không quẩn quanh ở văn phòng!”

Câu này, chẳng biết ai nói. Chỉ là nó luôn xuất hiện trong đầu, khi nàng cáo băn khoăn trước một bộ đồ đẹp, rằng có nên đầu tư cho bản thân bằng cách đẹp từng ngày hay không.

Gái trinh: Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng đàn ông trước khi dùng!

Phần 1: Nếu em không lên giường với anh?

Có những điều mà đàn ông không bao giờ giao hẹn với bạn trước khi làm tình với bạn. Ví dụ như, họ sẽ muốn bạn lên giường bằng cách mang tình yêu ra dọa dẫm, không dâng hiến tức là không yêu. Nhưng sau đó, tụt xuống từ giường, họ sẽ lại thản nhiên bảo, em dễ với anh thì em cũng dễ dãi với người khác, nên…

Gái trinh: Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng đàn ông trước khi dùng!

Có một độc giả đã viết thư cho tôi trong nước mắt, nói rằng, sau khi dạm ngõ làm đám hỏi, cô ấy mới lên giường lần đầu với người yêu. Thế mà anh ta vẫn lấy cớ rằng, “chỗ đó” của cô ấy bị thâm, chắc chắn đã ngủ cùng người khác, chắc chắn đã có con với người khác, để anh ta đàng hoàng tháo chạy, còn bắt vạ đòi bồi thường tiền từ nhà cô ấy. Kèm theo những câu phỉ báng nhục nhã nhằm vào cô ấy và cha mẹ cô. Và cô ấy nói, vì sao một người đàng hoàng và thận trọng như em, lại gặp phải một anh người yêu như thế? Đến lúc đó, cô ấy vẫn gọi anh kia là Người Yêu, trong khi anh ấy gọi cô là Đĩ.

Thân phận chữ trinh thật là chua xót.

Phần 1: Nếu em không lên giường với anh?

Rất nhiều cô gái sẽ đối diện khoảnh khắc đầu tiên của tình yêu thăng hoa chuyển sang một thứ gần như khao khát tình dục, với những câu chất vấn và vòi vĩnh của chàng: Em có yêu anh nhiều không? Nếu yêu thì tại sao còn tiếc? Phải chăng em không thật lòng với anh? Nếu em còn trinh, thì đằng nào chúng ta chẳng cưới nhau, yêu anh bây giờ hay sau này có khác gì nhau? Hay vì em không còn trinh, nên em muốn giấu đến tận phút cuối cùng, muốn dối anh?

Nhiều người đàn ông rất nguy hiểm, họ không hỏi như thế, mà họ chỉ thì thầm như thế khi đôi môi của họ lướt trên thân thể người yêu. Như thể, đàn ông chẳng cần cô gái trả lời, vì đàn ông sẽ tự mình khám phá câu trả lời ấy, bằng cách tiến tới, từng chút một, bằng những cái vuốt ve và đôi môi ấm đầy thèm muốn.

Phụ nữ chỉ có thể lắc đầu và từ chối khi người đàn ông ở cách xa một khoảng, hoặc chí ít, ở khoảng cánh mà chúng ta không cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể người yêu. Còn khi người đàn ông đã gần tới mức, nghe thấy lời thì thầm, chạm được cái vuốt ve, bị buộc phải đồng ý hay không đồng ý khi đôi môi người yêu đang ở trên môi mình, thì hình như là, không thể và không kịp cự tuyệt nữa.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, nếu bạn tĩnh tâm suy xét một chút, thì logic của đàn ông trước khi đưa bạn lên giường sẽ là như thế này:

1.– Em có yêu anh không? (Nếu có – lên giường với anh nhé. Nếu không và không đủ, thì em cứ từ chối!)

Tất nhiên, ai trả lời là không yêu? Nhưng cũng tất nhiên, không cô gái trẻ nào cho rằng, nhận lời yêu tức là nhận lời lên giường –  Mau! Ngay! Luôn!

Để trả lời câu hỏi này, bạn thử nghĩ một giây thôi: Dù bạn trả lời có hoặc không, câu trả lời đều thiệt thòi cho người phụ nữ. Trả lời có, bạn sẽ lên giường vào lúc bạn còn chưa sẵn sàng. Trả lời không, bạn sẽ mất mát đôi chút cảm xúc vì phải giãi bày, thanh minh, từ chối người yêu, giữ gìn bản thân. Còn đàn ông, kiểu gì họ cũng ăn nói được. Hoặc, được nhận thứ họ muốn. Vậy đây có phải là một mệnh đề thực sự tử tế và đàng hoàng không, hay là một cái bẫy nhân danh tình yêu?

Người đưa ra câu hỏi có vẻ vô tư khách quan như thế cho bạn, chắc chắn là một kẻ đang dùng tình yêu để vụ lợi cho họ. Bởi nếu họ muốn bạn chứng minh tình yêu của bạn theo-cách-họ-muốn (là dâng hiến) thì tại sao họ không làm được y như thế, tức là họ tự chứng minh tình yêu của họ theo cách-mà-bạn-muốn (tức là giữ gìn và trân trọng cảm nhận của bạn)?

Có khá nhiều đàn ông luôn sẵn sàng cho tình dục, kể cả khi tình yêu với đối tác chưa đủ chín. Phụ nữ thì hình như không phải tất cả đều nghĩ thế, có khá nhiều người phụ nữ ở vậy cả đời chỉ vì một lời hứa hôn nhiều chục năm về trước, họ sẵn sàng hy sinh thú vui tình ái và hơi ấm hạnh phúc chỉ vì một niềm hạnh phúc chôn dấu trong trái tim mơ hồ. Vậy nên, tôi vẫn tin tình dục là một sự thăng hoa tuyệt vời của tình yêu đối với phụ nữ trẻ. Nhưng không phải là theo cách mau, ngay, luôn!

2. – Em có lên giường với anh không? (Nếu có – ngay bây giờ, nếu không – ta có lẽ sẽ không có tương lai lâu dài).

Tất nhiên, câu trả lời bản năng của mọi trinh nữ là: Không, hoặc không phải là bây giờ! Thường thì chúng ta luôn hy vọng sẽ lên giường lần đầu với người chồng trong đêm tân hôn, đó là một lựa chọn an toàn, khi bạn đang là phụ nữ và sống ở Việt Nam thế kỷ 21, nơi còn nhiều người nghĩ gái trẻ mất trinh là mất nhân phẩm, những người cổ vũ gái trẻ mất trinh trước cưới là có tội với xã hội.

Nhưng một khi anh người yêu chia tay vì không được thỏa mãn tình dục, khi cô gái “quá cổ hủ” thì anh ta vẫn có thể ra đi rồi vứt lại những thị phi không đẹp đẽ. Và cho rằng bản thân anh ấy tìm kiếm tình dục không phải là lỗi, lỗi ở chỗ người con gái kia chẳng đủ tình yêu! Thì, bạn sẽ cảm thấy lỗi nằm ở đâu?

Thực ra, tôi mách cho bạn nhé, có một câu cách ngôn Châu Âu của hơn một thế kỷ trước đã nói hộ bạn rồi, lỗi nằm ở chỗ, có khá nhiều người đàn ông coi tình yêu là cớ để khỏi phải trả tiền chơi gái. Nên khi không tìm được điều anh ta muốn, anh ta ra đi, bạn hãy chúc cho anh ta toại nguyện ở người con gái tiếp theo! Và hãy đi yêu người đàn ông nào thực sự yêu bạn chứ không phải là yêu tam giác đàn bà của bạn.

Có lần một bạn trẻ viết thư xin một lời khuyên của mình. Cô ấy nói, cô ấy phát hiện chồng chưa cưới cặp bồ với một người đàn bà lăng loàn, trốn chồng ngoại tình. Quan hệ của họ khá mật thiết, mỗi tuần khoảng 4-5 lần tại nhà cô này hoặc nhà nghỉ, thậm chí ngay tại cơ quan. Khi chuyện vỡ lở, anh kia đã trách móc cô gái trinh dữ dội:

– Chính vì anh muốn giữ gìn trinh tiết cho em, chính vì em khăng khăng muốn dành đến đêm tân hôn mới làm chuyện đó, nên anh phải đi… giải tỏa ở chỗ khác! Anh đã tử tế đến hết mức có thể với em, thì em làm gì có quyền trách anh?

Và cô nhân tình kia thì chửi thêm một lớp nữa:

– Chồng tao còn chẳng dám nói tao một câu nào, thì một con nhãi ranh như mày sẽ làm gì tao? Ai bảo mày ngu?

Cô gái trẻ thấy hóa ra mọi sự bỉ ổi trên đời này là do cô gây ra? Anh kia đang phải hi sinh vì cô?

Tôi nghĩ khác, tình yêu không thể lấy làm cớ để che lên mọi sự bỉ ổi nào. Có lẽ, khi họ làm tình với nhau, họ đâu nghĩ rằng có cô tồn tại trên đời này? Vì vậy, bây giờ cô cũng nên ra đi để họ cứ sống theo cách mà họ muốn!

Nếu cô thật sự muốn dành điều ấy cho người đàn ông trân trọng cô, yêu cô, và xứng đáng, thì vẫn còn cơ hội! Cô tưởng cô mất người yêu. Nhưng tôi thấy cô chỉ mất thứ mà thực ra cô chưa từng có!

3. – Nếu em từ chối, hoặc là em không đủ yêu anh, hoặc là em đang muốn che giấu sự thật nào đó, không muốn bị anh phát hiện ra!

Đây là đòn chí mạng mà những anh chàng đang thèm muốn bạn sẽ đưa ra cho bạn lựa chọn. Em hãy chứng tỏ em còn trinh đi!

Một người phụ nữ, trong cả đời mình, chỉ có một lần duy nhất chứng tỏ được là còn trinh. Loại trừ những người phụ nữ là tín đồ của màng trinh dỏm.

Tôi thì ngờ rằng, hình như đàn ông mới là tín đồ của màng trinh dởm thì phải! Vì còn ai sưu tầm được nhiều màng trinh giả bằng đàn ông? Dù theo cách mà họ cho rằng có vẻ ít giả nhất! Thậm chí có người đàn ông chót đời, cưới năm bảy lần vợ rồi mà vẫn còn yêu cầu vợ nào cũng phải còn trinh! Không phải “sưu tập”, thì nên gọi là gì?

Nhưng vấn đề cực kỳ quan trọng ở đây là: Bạn có đủ tỉnh táo để thoát ra khỏi cảm giác tội lỗi hay không? Anh ấy đang choàng lên bạn một nghi vấn tội lỗi, một cái án oan, rằng chắc em mất trinh rồi nên mới không dám, chứ nếu em thẳng thắn đàng hoàng, còn trinh và yêu anh, thì ngại gì không… thử lần đầu tiên?

Vậy, tại sao bạn lại phải đi chứng minh với anh ta là bạn còn trinh? Anh ta là ai? Là người yêu đúng không? Vậy người yêu có quyền nhục mạ người yêu không? Nếu nhục mạ, thì còn yêu không?

Tại sao bạn không nhận ra nấp dưới bóng câu chất vấn này là một lời đỏi hỏi thân xác, và ẩn sâu trong lời đòi hỏi này lại là một sự nhục mạ? Mà bạn sẽ phải tìm cách thanh minh, trả lời, chứng minh cho sự trong trắng của bản thân?

Nếu người con gái đủ yêu và đủ tin tưởng, nếu người con gái coi trinh tiết là một dấu ấn trưởng thành chứ không phải là thứ thay thế toàn bộ phẩm giá của mình, nếu người con gái tin rằng, người đàn ông ở bên cạnh mình là một người đàn ông xứng đáng, cô ấy sẽ, không cần cớ hay ép buộc, chất vấn, đòi hỏi, cạm bẫy nào, tình nguyện đi trên con đường yêu đương với người đàn ông ấy.

Nhưng nếu người con gái là người thận trọng và rụt rè, có trở ngại tâm lý, muốn là một cô gái trinh bước lên thảm đỏ hôn lễ, thì người yêu cô ấy cũng phải tôn trọng mong muốn của cô. Nên, việc ép, hỏi, thậm chí giấu sự nhục mạ vào trong một lời đề nghị, dù khéo léo đến mấy, cũng chỉ chứng tỏ rằng:

Hóa ra, anh chỉ muốn làm người đàn ông xếp hàng đầu tiên trong đời cô ấy.

Còn cô ấy, vẫn đang trên hành trình tìm kiếm người đàn ông duy nhất, có thể là người đàn ông đầu tiên và cũng là cuối cùng của đời cô ấy.

Đó là thứ tâm niệm làm cho gái trinh khác gái có chồng mà vẫn thèm ngoại tình!

Trang Hạ

Phần 2: Nếu em đã lên giường với anh!

(Đón đọc vào thứ Bảy tuần tới trên Đẹp online)

Làng trong phố (27) – Nhà có hai đàn ông (2)

18. Mình thực hiện bước thứ 2 của chiến dịch tiêu diệt gà chọi, đó là trồng chanh. Ai cũng biết, thịt gà không thể thiếu lá chanh, có cây chanh trong nhà là lý do tuyệt vời để chăm chỉ thịt lũ gà chọi của ông xã!

Mình yêu cầu ông xã mua cây chanh mang về, kèm luôn cả cây ớt đền cho mình nữa. Vì hôm nọ, mình mua cây ớt về, ông ấy bê thẳng lên cho gà chọi ăn, 5 phút hết lá trụi cả gốc cây. Mình kinh ngạc hỏi:

– Sao anh lại làm thế với em?

Ông xã bình thản trả lời:

– Em có biết ghen đâu, cả chục năm nay em mua ớt có lần nào cay không? Cây ớt này, hẳn không cay, chẳng để gà ăn thì trồng làm cảnh ư?

Ông xã hôm qua mang 1 cây chanh và 1 cây ớt về. Vừa trồng cây vào chậu, ông ấy vừa bảo:

– Lá chanh thì để ăn thịt gà. Ớt thì lấy phân gà bón vào! Vợ tôi thật chẳng để cho cái gì thoát ra được cái nhà này! Đến phân gà còn chẳng ra được khỏi cửa nữa là! Ôi đúng là vợ tôi – tội vơ!

Ặc ặc!!!…

19. Đi thăm cô giáo của con gái nhân 20/11, cô giáo bảo mình: “Cháu nó viết bài kiểm tra văn hay lắm, chị đọc chưa, không ngờ em tưởng là chị bận lắm cơ thế mà vẫn có thời gian để chăm chút gia đình!”

Mình băn khoăn về hỏi con, nó bảo: “Thì đề bài là buổi tối ở nhà em. Con kể là mẹ thì có hôm tranh thủ lúc rảnh tưới hoa, bố thì lắp mấy cái súng đồ chơi, hai em 4 tuổi và 2 tuổi nhà mình học múa. Còn con thì đi pha sữa và phơi quần áo.”

Mình đỏ mặt tía tai hét lên: “Mẹ đã bảo con bao nhiêu lần rồi là viết kiểm tra văn phải viết đúng thực tế, không được bịa cơ mà! Tại sao con không viết đúng sự thực đi, là mẹ đang chơi trò nông trại trên phây-búc, bố chơi trồng súng để bắn Zombie, còn 2 thằng nhà mình xách quần chổng mông nhảy Gangnam Style???”

20. Chiều tối chạy từ quán cà phê về nhà, đã thấy bố con nhà nó hí hửng úp mở chìa ra cái bánh ga tô bọc trong cái bọc ni-lông ướt nước mưa. Mình vừa chớp mắt cảm động được 2 giây thì ông xã hét lên:

– Thôi chết tôi rồi!

– Sao? Có việc gì vậy?

Ông xã vò đầu bứt tai, bảo:

– Thế có chết tôi không cơ chứ! Đã bảo cô bán hàng bán cho cái bánh to nhất cửa tiệm thì mới đủ chỗ cho vợ tôi cắm nến, thế mà lại quên béng mất chỉ mua có 1 gói nến hai chục cây, thế này là thiếu rồi!

Mình nói như mếu:

– Không sao đâu anh! Năm nay tính ra em mới chỉ hai lần 19 tuổi thôi mà! Nến vẫn đủ, vẫn đủ!

21. Đang ăn cơm thì ông xã mình bảo: “Thế mai em tặng gì cho anh nhỉ?” Mình ớ ra, nhìn lên lịch, thấy chả có lễ lạt kỷ niệm gì vào ngày mai cả. Mình bảo: “Ơ, sinh nhật thằng nhóc thì vừa qua rồi, có mà mấy hôm nữa, anh phải mua quà sinh nhật tặng em thì có! Sao em lại phải tặng quà anh?”

Ông xã và nốt bát cơm, quẳng đũa xuống, thở dài:

– Ngày xưa mình đâm xe máy vào nó, giá mà đền cho tí tiền thì có phải là xong rồi không! Làm sao mà đến nỗi mười ba năm trước phải cưới nó cơ chứ!!!

22.

Sáng mở mắt ra ông chồng đã hỏi:

– Này, thế là chẳng tặng quà gì cho chồng thật à?

Mình bảo:

– Gớm, có rồi! Chiều qua em đã đi chợ mua đồ về làm một cây giò xào, gói xong rồi, trưa nay cứ thế cắt ra mà ăn thôi. Tổng thiệt hại hết hơn 50 nghìn đồng!

Chồng cảm động bảo:

– Lấy chồng nghèo có thấy khổ không?

Mình cũng cảm động, bảo:

– Anh mà đẹp trai giàu có, thì chắc gì đã đến lượt em! Hi hi.

23. Hồi xưa, mình có cái ảnh cưới hay lắm. Mình đứng ở trên gác, chổng mông dòm qua khe cửa xem chú rể đang khệnh khạng tới đón dâu ở dưới nhà, bên cạnh mình treo lủng lẳng một cái chổi.

Chú rể bảo, trước giờ đi đón dâu, ông trẻ đứng chặn trước cửa, hất hàm hỏi chú rể:

– Mày đã suy nghĩ chín chắn chưa đấy? Không sau lại ân hận!

Chú rể trách móc:

– Ông cứ làm khó con! Người ta năm chắn đã ù, ông đòi con chín chắn để làm cái gì?

24. Từ hồi quyết tâm lấy lại vóc dáng, sáng mùa hè mà ở Hà Nội thì mình chạy bộ ra công viên nước. Ông chồng ra điều kiện, chạy mỗi sáng thì ông ấy cho 20 nghìn, còn dậy muộn, lười chạy thì phải mất cho ông ấy 20 nghìn đồng.

Thế là nhà mình thỉnh thoảng có vụ, trời mờ mờ sáng, mình đánh thức chồng dậy, chỉ để nói câu này:

– Mưa đấy, bố ạ!

Xong, cả hai lại yên tâm ngủ tiếp, thật là lãng mạn! Mưa thì chẳng ai phải mất tiền cho ai cả!

Mùa đông, mình chuyển sang chạy lúc chiều tối. Nhưng, một ngày, mình đang ì ạch phì phò xịt khói lỗ tai bên bờ hồ xinh tươi, mình nhận ra chân lý khủng khiếp:

Tại sao mình phải chấp nhận một giao ước bất công đến thế với ông kia? Mình hàng ngày phải phì phò ì ạch xịt khói lỗ tai ra thì mới kiếm được 20 nghìn đồng, trong khi ông kia chỉ cần nằm khểnh xem tivi cũng được 20 nghìn?

Hu hu.