Tôi hiếm khi thấy có ai mạnh dạn tự đi gửi thiếp cưới mời người yêu cũ đến dự hôn lễ của mình. Nhiều người chỉ bắn tiếng, hoặc gửi thiệp cho phải phép, chẳng mong người yêu cũ ló mặt ra trong đám cưới.
Thậm chí, cả nhóm bạn chơi chung, tất cả đã nhận thiệp hồng của cô dâu từ lâu, chỉ nhõn một anh bạn không nhận được tín hiệu gì từ người ấy, bởi vì ai cũng biết, hai người bạn ấy ngày xưa từng có thời gian yêu nhau. Đã chia tay lâu lắm rồi.
Mà mấy người chia tay người yêu, còn quay trở lại thành bạn bè thân mật như ngày ban đầu nữa?
Nhóm bạn ở trường cũ ngày xưa của tôi còn có chuyện hài hước hơn. Nàng sau khi chia tay mối tình đầu, chỉ ba tháng sau, nàng đã gửi thiếp cưới cho tất cả mọi người, một đám cưới chớp nhoáng với một người đàn ông chẳng ai biết là ai. Và nàng đàng hoàng nhờ người trao thiếp cưới tới anh người yêu cũ, như thể một lời tuyên bố: “Không có anh, tôi đã có khối thứ hay ho hơn. Xem này!”
Ấy thế mà, chàng còn cưới vợ trước nàng vài ngày! Như thể cũng muốn đáp trả lại người yêu cũ: “Anh không cưới em là cũng có lý do đấy, người ạ!”
Tôi thấy thấp thỏm cho hai nửa kia, của hai nửa trái tim đã tách rời nhau từ một tình yêu. Những “người mới” đến trong đời của “người cũ” có chắc không phải là kẻ thế chân, hoặc là giải pháp tình thế, hay họ cũng đã thực sự may mắn vì “kẻ cũ” ra đi nên họ mới có cơ hội trở thành chồng – vợ của người mà họ đã yêu thầm bao năm?
Nhà bên có anh bạn còn hài hước hơn, trong hai năm qua, anh ấy nhận được khoảng năm sáu chiếc thiệp cưới của các cô người yêu cũ. Các cô phấn khởi lấy chồng, còn anh bạn thở dài bảo, số anh thật là đắt hàng, cứ yêu phải cô nào là cô ấy đi lấy chồng! Cho đến một hôm, anh ấy còn nhận được cả thiếp cưới của vợ cũ. Người vợ cũ của anh rốt cuộc rồi cũng đi lấy chồng, anh bạn ngậm ngùi thanh minh: Đúng là từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ, chỉ tại ta là con cá voi kềnh càng!
Gần nhà cũ của tôi có gia đình, về sống với nhau từ hồi còn trẻ, chẳng cưới xin gì. Mỗi bận hết tiền, vợ lại chửi chồng như hát hay. Rồi mỗi khi say, anh chồng lại lôi vợ ra tẩn như tập đấm bốc. Cả xóm náo loạn hết cả lên. Hàng xóm đã quen rồi, chẳng ai can. Chỉ có một hôm, anh bán than tổ ong đi qua thấy bất nhẫn quá, để xe cạnh tường, vào lôi cô vợ ra, rồi bảo với anh chồng mày là đàn ông mà mày đánh đàn bà như thế mày không thấy nhục à? Mày thử đánh tao xem nào!
Thấy anh bán than tổ ong lùn nhưng vạm vỡ, tay to như chân, ông chồng gầy nhẳng kia không dám động đậy gì, cứ thế nhìn theo cô vợ hờ ôm quần áo theo người đàn ông đen nhẻm mặc quần áo bộ đội, đi ra khỏi ngõ, ngồi lên chiếc xe nhọ nhem, rồi không lần nào về.
Đám cưới cô vợ ấy với anh bán than, cái đám cưới mà cả đời anh đã không mang lại được cho cô gái kia, nghe mọi người kể, anh chồng đứng từ xa nhìn theo, chảy nước mắt, dù chẳng ai đánh anh ta.
Có những thứ ta chẳng bao giờ nghĩ rằng quý giá. Kể cả lúc ta đánh mất. Cho đến lúc, ta nhìn thấy những điều ấy đi qua ta vĩnh viễn, như đi qua quá khứ.
Những người yêu cũ mà bạn từng yêu ngày ấy, bây giờ đã lấy vợ chưa?
Chị ơi,2 hôm trước e vừa đi đám cưới mối tình đầu xong chị ạ.Bọn em ctay được 4 năm sau 2 năm cực kỳ yêu nhau và tình cảm.Ctay trong lúc còn yêu chỉ vì sự ngan cản của gia đình.Hiện tại anh ý cưới 1 người mà gia đình rất ưng ý.Suốt 4 năm qua bọn em vẫn luôn quan tâm và tôn trọng nhau,em cũng ko hề có chút oán giận nào dù gia đình a ý rất tệ với em.Ngày anh ý cưới e vẫn đến dự và thật lòng chúc anh ý được hp.Với em có lẽ ” yêu ” thì ko còn nhưng ” thương ” thì còn nhiều lắm.Anh ý cũng luôn nói rằng rất thương em,mỗi lần em gặp khó khăn trong cuộc sống,có thể anh ý ko giúp đc j nhưng luôn an ủi động viên.Kể cả khi vợ chưa cưới của a ý nói xấu em,anh ý vẫn đứng ra bảo vệ.Nhưng sau đám cưới này em sẽ cố gắng tránh thật xa cs của anh ý,e ko muốn vì mình mà ảnh hưởng đến gia đình người ta.Với em chỉ cần biết rằng trong lòng ng đấy mãi mãi tôn trọng mình là đc rồi chị ạ 🙂
nếu mình là anh ý mình sẽ không bênh bạn đâu. trong khi cô kia là vợ sắp cưới ngta vẫn qtrọng hơn bạn chứ.
Cho em copy bài viết này vào blog em nhé 🙂 Em sẽ ghi rõ source ben blog chị. Thanks chị vì bài viết hay.
Người đó đã lấy mối tình đầu mặc dù người đó vẫn còn tình cảm với em.
Em cảm nhận được và có linh cảm rằng người đó dành tình cảm cho em nhiều hơn mối tình đầu, mặc dù mối tình đầu của người đó kéo dài khoảng 6, 7 năm gì đó. : ).
em cũng giống chị vậy, dù anh lấy chị kia nhưng em vẫn cảm thấy tình cảm dành cho em nhiều hơn, chỉ là cảm giác thôi, cũng có khi yêu quá rồi nên tự nghĩ vậy làm an ủi ấy. buồn lắm chị ạ
Tôi từng có mối tình, chia tay rồi 4 năm sau cô ấy mới yêu lại. Đám cưới cổ tôi mừng lắm, mà cổ cũng gọi điện thúc tôi tới 2 lần. Tôi mang quà đến, tần ngần đứng nhìn. Vợ chồng đang đón khách, anh chồng là bạn cũ của cô ấy, biết rõ chuyện chúng tôi. Tôi không vào, chỉ vì không muốn gợn lên một chút suy nghĩ gì đằng sau gương mặt hạnh phúc của anh ta.
Chẳng phải cuộc chia tay nào cũng để lại dằn vặt.
Bài viết của chị hay quá! Em và người cũ đến giờ vẫn là bạn tốt, em cũng chưa bao giờ hối tiếc vì đã chia tay người ta. Hai mảnh ghép không thuộc về nhau thì mãi mãi chẳng thể thành bức tranh hoàn chỉnh. Khi đọc bài này của chị cảm giác trong em thật nhẹ nhõm.
Một sự ngẫu nhiên nho nhỏ, thú vị. Hôm nay là đám cưới người yêu cũ của em chị Trang Hạ ạ. Người ấy không gửi thiếp mời cũng không thông báo gì dù từ khi chia tay mỗi năm bọn em cũng liên lạc, hỏi thăm nhau đôi lần. Thật lòng em đã thầm chúc phúc cho anh ấy dù cảm giác có gì đó đôi chút mênh mang. Cảm ơn bài viết của chị nhé.
Thấy 1 chút vấn vương chị à 🙂
Reblogged this on phanthithuydung.
Người yêu ngày xưa của mình lấy vợ, mình biết chính xác cả ngày cưới, cơ mà mình chẳng được mời 🙂
Cũng may em được yêu và lấy mối tình đầu. Nhưng nhiều khi nghĩ nếu được đau khổ một chút với những trải nghiệm thì sẽ biết trân trọng những gì mình có hơn. Tươi nguyên chua hẳn là vĩnh hằng.
Có được gọi là n/y cũ không khi chưa chia tay và vẫn yêu nhau nhưng người ta nói với mình 2 tháng nữa người ta lấy vợ??? Có ai rơi vào trường hợp của mình không nhỉ? Một sự lừa dối hoàn hảo :)) cả 2 người phụ nữ đều hết lòng vì một người đàn ông! Người cuối cùng tổn thương là mình! 21/12/2012 có 2 người hạnh phúc, còn 1 người căm hận!
có em chị ạ, người đó lấy vợ cũng lâu rồi, kể từ khi chia tay em chẳng yêu được ai nữa
Thật quá giống mình. Nhớ mãi ngày 20/12/2011…
Chào bạn. Chuyện của bạn đã qua lâu rồi, mình hy vọng bạn đã hết buồn. Mình đang trong hoàn cảnh giống bạn lúc đó, buồn hơn nữa là người đó làm cùng công ty với mình, ngày ngày vẫn gặp nhau. Hôm nay người đó nói với mình đã chọn ngày cưới. Mình nghĩ đến lúc đám cưới của họ diễn ra, rồi họ đi trăng mật, rồi họ có em bé, không hiểu mình sẽ như thế nào. Rồi mình có nên đi đám cưới không, vì là đồng nghiệp và ít người biết chuyện của mình nữa. Mình thấy tệ quá
thương nhau 3 năm, mình từng tiếp máu cấp cứu cho anh ta, từng chia đôi ổ bánh mì không chiều 30 tết …. Rồi đến 1 giai đoạn nọ, trong lúc anh ta hờ hững nhất, anh ta lại cầu hôn mình, sao mình gật đầu ngay được trong tình thế đó? Và 3 hôm sau, những người bạn thân của anh ta nhận được thiệp mời đám cưới, … cô dâu không phải là mình …
toj va moi tjh dau chja tay nhau.sau 7 nam gap laj ah ay da to tjh lam toj rug dog va chap nhan laj tjh yeu cua a ay.nhung khoag tjan toj dk hp ben anh chj gan 2 thang quang tjan tkat ngan nguj.k 1 cau ckja tay bog nkjen ak bao tjn lay vo,toj k tjn noj soc va khoc rat nhjeu.truoc ngay cuoj cua a khj a con la ng tu do chung toj da dj choj cung nkau,cung uog ruou.cung nge nkac,.,vuj lam nkung buoj toj ay.roj ngay cuoj cua a da den,dj du dam cuoj cua a ay ma log toj roj boj.nkug toj cug rat hp khj den dam cuoj cua a ay,a da luon o ben toj,cam tay toj ,da k de toj co don lac log,.jo a da co gd toj luon tham ckuc cko a dk hp.
Vãi linh hồn vì những người Việt Nam chà đạp ngay chính tiếng mẹ đẻ như bạn này.
Nhìn vậy lại muốn kết hôn đơi
À, anh ấy cũng mới lấy vợ, một chút mênh mông! Chỉ tiếc là em hơi cực đoan quá nếu không thì cũng là bạn bè của nhau rồi, nhiều lúc nghĩ chả hiểu sao mình lại thế nữa! Thực lòng đâu còn chút yêu thương, chỉ là ích kỉ vì không theo đúng ý mình!
Em và anh ấy yêu nhau chỉ được hơn một năm, nhưng có cảm giác như chúng e đã quen nhau lâu lắm rồi. Ngày còn yêu nhau, dường như ai cũng phải ghen tỵ với tình cảm mặn nồng , quấn quýt không rời dành cho nhau của chúng em. Cả hai đã lên kế hoạch cho ngày chung đôi, nhưng chỉ vì chút ít kỷ, ghen tuông mù quáng mà cả hai phải đành đoạn chia tay nhau. Ngày ấy em đầy kiêu hãnh vì mình xinh gái , có biết bao người theo đuổi nên em đã hờ hững trước lời đề nghị quay lại của anh, dù trong thâm tâm em vẫn luôn có hình bóng của anh ấy. Dường như sự vô tâm hờ hững đã làm chúng em mãi mãi mất nhau. Hôm qua xem trên facebook thấy hình anh tay trong tay hạnh phúc với vợ trong buổi lễ đính hôn mà lòng em đau như cắt. Em khóc, và trách anh thật nhiều vì sao anh có thể dễ dàng quen đi em và hạnh phúc như vậy. Nhưng nghĩ lại thì càng trách bản thân hơn, vì mình cũng là một trong những nguyên nhân mà. Em vẫn cố tỏ ra cao thượng gởi lời chúc phúc tới anh và người con gái kia. Em vẫn mong anh luôn hạnh phúc dù lòng vẫn luôn có anh.